
Chân dung tự họa
Chân dung tự họa – Hành trình nhìn lại chính mình qua hội họa
Trong lịch sử nghệ thuật,
chân dung tự họa luôn giữ một vị trí đặc biệt.
Nó không chỉ đơn thuần là bức tranh vẽ lại gương mặt người họa sĩ,
mà còn là cánh cửa mở vào thế giới nội tâm,
là nơi hội tụ giữa cảm xúc,
suy tưởng và những trải nghiệm sống.
Với tôi, chân dung tự họa là một cuộc đối thoại thầm lặng với chính mình –
vừa chân thành, vừa nghiêm khắc,
vừa ẩn chứa khát vọng sáng tạo không ngừng.
Chân dung tự họa trong tranh sơn mài và sơn dầuTrong quá trình sáng tác,
tôi đã thử nghiệm chân dung tự họa với nhiều chất liệu khác nhau.
Với tranh sơn dầu, tôi tìm thấy sự tự do,
phóng khoáng trong cách phối màu,
sự táo bạo trong bút pháp.
Khuôn mặt tự họa hiện lên với những đường nét mạnh mẽ, đôi khi méo mó, cường điệu –
như thể đang phơi bày những khía cạnh gai góc của nội tâm.
Ngược lại, với tranh sơn mài truyền thống,
tôi chọn một hướng tiếp cận khác.
Sơn mài đòi hỏi sự kiên nhẫn, lắng đọng,
từng lớp then – bạc – vỏ trứng được phủ và mài dần, như quá trình tự soi chiếu nội tâm.
Những bức chân dung sơn mài vì thế trở thành sự đúc kết,
là ký ức được chưng cất qua thời gian.
Chân dung tự họa – Bản nhạc của cảm xúc và ký ức
Trong các tác phẩm chân dung tự họa của mình,
tôi không chỉ muốn ghi lại diện mạo bên ngoài,
mà quan trọng hơn là tái hiện “cái thần” –
sự chiêm nghiệm về nghề, về đời,
về thân phận người họa sĩ.
Mỗi ánh mắt, đường nét, mảng màu đều là sự pha trộn giữa hiện thực và biểu tượng.
Có bức chân dung thể hiện một người nghệ sĩ đang đối diện khung vẽ – như khoảnh khắc tự chất vấn chính mình.
Có bức lại đưa hình ảnh người họa sĩ
gắn cùng ống màu, cọ vẽ,
và cả người bạn đồng hành quen thuộc:
chú mèo – biểu tượng cho sự gắn bó đời thường,
gần gũi nhưng cũng đầy triết lý.
Ý nghĩa của chân dung tự họa trong
hành trình sáng tác
Với tôi, vẽ chân dung tự họa là cách ghi lại những chặng đường sáng tác.
Mỗi bức tranh như một cột mốc – phản ánh tâm thế, cảm xúc và suy nghĩ tại từng thời điểm.
Nhìn lại các loạt chân dung ấy,
tôi thấy rõ sự thay đổi:
từ nét ngây ngô ban đầu, đến sự chiêm nghiệm, t
rầm tĩnh, rồi phóng khoáng,
táo bạo hơn trong cách biểu đạt.
Chân dung tự họa, vì thế,
không chỉ là “tôi” trong hội họa,
mà còn là “tôi” trong dòng chảy của ký ức,
của nghệ thuật và của đời sống.